Author: ToonWorld

  • Thành Cổ Quảng Trị – Một thời máu và hoa

    Thành Cổ Quảng Trị – Một thời máu và hoa

    Thành cổ Quảng Trị đang tọa lạc tại trung tâm Thị xã Quảng Trị tỉnh Quảng Trị và được nhà nước công nhận là một di tích đặc biệt của quốc gia xếp hạng đợt 4. Ngày xưa thì nơi đây đã diễn ra những trận đánh đầy ác liệt của Quân đội Nhân dân Việt Nam với Quân lực Việt Nam Cộng hòa có sự yểm trợ tối đa của hỏa lực của quân đội Mỹ suốt 81 ngày đêm khói lửa của mùa hè năm 1972, chắc ai cũng phải biết đến.

    Thành cổ Quảng Trị

     

    Lịch sử của Thành cổ Quảng Trị

    Theo tài liệu thì vào đầu thời Gia Long, thành Quảng Trị được xây dựng tại phường Tiền Kiên (Triệu Thành – Triệu Phong), đến năm 1809, vua Gia Long cho dời đến xã Thạch Hãn (tức vị trí ngày nay, thuộc phường 2, thị xã Quảng Trị).

    Ban đầu thành được đắp bằng đất, tới năm 1827 vua Minh Mạng cho xây lại bằng gạch. Thành có dạng hình vuông, chu vi tường thành là gần 2.000 m, cao 9,4 m, dưới chân dày 12 m, bao quanh có hệ thống hào, bốn góc thành là 4 pháo đài cao nhô hẳn ra ngoài. Thành được xây theo lối kiến trúc thành trì Việt Nam với tường thành bao quanh hình vuông được làm từ gạch nung cỡ lớn; kết dính bằng vôi, mật mía và một số phụ gia khác trong dân gian. Thành trổ bốn cửa chính Đông Tây Nam Bắc.

    Trong những năm 1809-1945 nhà Nguyễn lấy làm thành lũy quân sự và trụ sở hành chính. Từ năm 1929, Pháp xây dựng thêm nhà lao ở đây và biến nơi đây thành nơi giam cầm các những người có quan điểm chính trị đối lập.

    Tại nơi đây đã có những trận đánh lớn trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam trong các năm 1968, 1972. Sau chiến dịch Thành Cổ “mùa hè đỏ lửa” 1972 toàn bộ Thành Cổ gần như bị san phẳng; chỉ còn sót lại một cửa hướng Đông tương đối nguyên hình và vài đoạn tường thành cùng giao thông hào bên ngoài chi chít vết bom đạn.

    Trong thập niên 90 của thế kỷ 20, UBND tỉnh Quảng Trị cho tôn tạo lại thành để làm di tích. Người ta phục chế vài đoạn tường thành, làm lại bốn cổng chính, ngay trung tâm thành được xây một đài tưởng niệm ghi dấu ấn 81 ngày đêm năm 1972. Góc phía tây nam dựng lên một ngôi nhà Hiện Đại làm bảo tàng. Toàn bộ đường dẫn vào di tích và mặt đất bên trong Thành Cổ được tráng xi măng chừa ô trồng cỏ. Thành Cổ được người dân trong vùng xem là “Đất Tâm Linh” vì nơi đây bất cứ tấc đất nào cũng có bom đạn và máu xương các binh sĩ hai bên. Hiện nay là một công viên lớn nhất Thị xã Quảng Trị.

    Nguồn tài liệu: http://vi.wikipedia.org

    Tìm hiểu thêm về 81 ngày đêm khói lửa ở thành cổ Quảng Trị 1972

    Dưới đây là một số hình ảnh về thành cổ Quảng Trị:

    Nhìn trên cao bảo tàng thành cổ nụ cười lính bảo vệ thành cổ cổng sau thành cổ xưa 81 ngày đêm khói lửa Lính trong trận thành cổ Quang Tri - thanh co đài tưởng niệm Cổng sau của thành cổ Thành_cổ_Quảng_Trị Một góc nhìn thành cổ từ phía phải Nhà tù trong thành cổ quảng trị Cổng trước của thành cổ quảng trị Bảo tàng thành cổ Tran Thanh co Quang Tri

  • Cầu Hiền Lương – Chứng nhân lịch sử

    Cầu Hiền Lương – Chứng nhân lịch sử

    Cầu Hiền Lương chứng nhân lịch sử. Sau trận quyết chiến ở Điện Biên Phủ năm 1945, Pháp buộc phải ký hiệp định Genève trao trả độc lập cho Việt Nam lấy sông Bến Hải ở vĩ tuyến 17 làm ranh giới chia Việt Nam thành hai vùng tập trung quân sự. Và từ đó cây cầu Hiền Lương chính là nơi diễn ra rất nhiều sự kiện ghi đậm dấu ấn lịch sử.

    Cầu Hiền Lương

    Lịch sử xây dựng cầu Hiền Lương

    Trước khi chưa có cầu bắc qua sông Bến Hải, đoạn sông rộng chưa đầy 100m này chỉ có một bến phà. Cầu Hiền Lương đầu tiên được xây dựng năm 1928 do phủ Vĩnh Linh huy động nhân dân trong vùng đóng góp công sức. Cây cầu này được làm bằng gỗ, đóng cọc sắt, rộng 2m, trọng tải chỉ đủ cho người đi bộ. Năm 1931 cây cầu này được thực dân Pháp sửa chữa lại nhưng xe cộ muốn qua sông thì vẫn phải đi bằng phà. Năm 1943 cầu được nâng cấp thêm một lần nữa, lúc này xe cơ giới loại nhỏ có thể qua được.

    Đến năm 1950, do nhu cầu quân sự, Pháp đã cho xây lại cầu bằng bê tông cốt thép, dài 162m, rộng 3,6m, trọng tải 10 tấn. Cây cầu này tồn tại được hai năm thì bị du kích Việt Minh đặt bộc phá đánh sập để ngăn chặn sự tiến công của địch. Tháng 5 1952 thực dân Pháp xây lại một chiếc cầu mới gồm 7 nhịp, dài 178m, trụ bằng bê tông cốt thép, dầm cầu bằng thép, mặt lát bằng gỗ thông, rộng 4m, hai bên có thành chắn cao 1,2m, trọng tải cầu tối đa là 18 tấn.

    Chiếc cầu này tồn tại được 15 năm (từ 1952 đến 1967) thì bị bom Mỹ đánh sập.

    Từ 1972 đến 1974, để phục vụ chiến trường miền Nam, công binh Quân Giải phóng Miền Nam Việt Nam đã bắc chiếc cầu phao dã chiến cách cầu cũ 20m về phía Tây. Đến năm 1974 chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã cho xây dựng lại bằng bê tông cốt thép dài 186m, rộng 9m, có hành lang cho người đi bộ rộng 1,2m. Chính chiếc cầu này mang trong mình ý nghĩa như “Chiếc cầu thống nhất đất nước”.

    Sau ngày hòa bình, cầu cũ ngày càng xuống cấp nghiêm trọng. Năm 1996, Bộ Giao thông Vận tải đã cho xây chiếc cầu mới dài 230m, rộng 11,5m, nằm về phía Tây cầu cũ. Cầu mới được thi công bằng công nghệ đúc đẩy – một phương pháp hiện đại nhất lần đầu tiên được áp dụng tại Việt Nam. Năm 2001 chiếc cầu sắt năm 1952 – một chứng tích lịch sử của sự chia cắt đất nước được phục chế lại nguyên bản theo thiết kế của chiếc cầu cũ bị bom Mỹ đánh sập năm 1967.

    Ngày 18 tháng 5 năm 2003, tỉnh Quảng Trị đã tổ chức khánh thành công trình phục chế cầu Hiền Lương bắc qua sông Bến Hải, được khởi công tháng 4, 2002 với tổng số tiền đầu tư 6,5 tỷ đồng, cầu phục chế dài 182,97m gồm 7 nhịp, mặt lát gỗ lim.

    Nguồn tư liệu từ: http://vi.wikipedia.org/

    Dưới đây là một số hình ảnh của cây cầu Hiền Lương:

    Dàn loa công suất lớn Cầu hiền lương Tượng đài khát vọng thống nhất( bờ Nam) Cột cờ giới tuyến phía bắc Loa công suất 500kw tại nhà trưng bày Vĩ tuyến 17 Cầu Hiền Lương Nhìn từ bờ nam Cầu hiền luong ngày xưa Cau Hien Luong cầu hiền Lương nhìn từ trên cao Cầu Hiền Lương Dàn loa bên bờ Hiền Lương Quảng trị du kích cắm cờ Ranh Giới vĩ tuyến 17 Cầu Hiền Lương nhìn từ bờ bắc

  • Hoàng thành Huế – nét kiến trúc và lịch sử

    Hoàng thành Huế – nét kiến trúc và lịch sử

    Hoàng thành Huế

    Hoàng thành Huế là tòa thành ở cố đô Huế, nơi đóng đô của vương triều nhà Nguyễn trong suốt 140 năm từ 1805( Vua Gia Long) đến 1945( Vua Bảo Đại).

    Xây dựng Hoàng Thành Huế

    Sau khi đánh bại vương triều Tây Sơn, tháng 5 năm Nhâm Tuất (1802), Nguyễn Ánh chọn Phú Xuân làm kinh đô, lập đàn tế trời đất rồi thiết triều để lên ngôi, đặt niên hiệu là Gia Long. Năm 1804, vua Gia Long đổi quốc hiệu là Việt Nam.

    Hoàng Thành Huế được vua Gia Long khảo sát 1803 và bắt đầu khởi công xây dựng năm 1805, nhưng mãi đến năm 1833 đời vua Minh Mạng mới hoàn chỉnh toàn bộ hệ thống cung điện với khoảng hơn 100 công trình.

    Tháng 4 năm Ất Sửu (1805), triều Nguyễn khởi công xây dựng Kinh thành. Hơn 3 vạn lính và dân phu từ Quảng Bình đến Quy Nhơn đã được huy động đến Huế thi công. Ðến năm 1807 thêm 80.000 binh lính ở Thanh Nghệ và Bắc Thành được đưa vào tăng cường lao dịch ngày đêm. Ban đầu thành đắp bằng đất, gỗ ván bọc mặt ngoài. Năm Gia Long 17 (1818) mới cho xây gạch 2 mặt Tây và Nam. Hai mặt Đông và Bắc xây gạch năm 1822. Ðến năm 1832, đời Minh Mạng, việc thi công mới hoàn tất và sau đó còn được tu bổ nhiều lần.

    Hoàng Thành Huế có chu vi gần 10.000m, diện tích 520 ha. Thành cao 6,6m, 10 cửa ra vào, trên thành có 24 pháo đài, ngoài thành có hệ thống hào và sông đào bảo vệ. Về phía Ðông bắc còn có một thành phụ gọi là Trấn Bình Ðài hay còn gọi là Mang Cá. Bên trong và bên ngoài kinh thành là hàng trăm công trình kiến trúc lớn nhỏ, chính phụ khác nhau.

    Hiện nay Hoàng Thành Huế là một trong số các di tích thuộc cụm Quần thể di tích Cố đô Huế được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới.

    Nguồn tư liệu: http://vi.wikipedia.org/

    Một số hình ảnh của Hoàng thành Huế xưa và nay

    1396446828_f9ae6057ca_o Cửu Đỉnh Hiển Lâm Các Hưng Tổ Miếu namgiaoxagiaroicungdien Điện Phụng Tiên Kinh đô huế Cung đình Huế Đại Nội Kinh thành huế xưa Một góc trong khuôn viên đại nội Ben trong dai noi cổng ngọ môn cổng ngọ môn xưa Cong kinh thành huế Lính tùy tùng Một góc cung Diên Thọ namgiaoxagiaroicungdien Diên Thọ Chính điện