Sài Gòn: Thời Trang Ngày Ấy

Hình ảnh Việt Nam xin phép được đăng 1 phần bài viết của bác Chính Vũ Văn! những chia sẻ rất thật cho ta thấy một phần thời trang Sài Gòn trước năm 1975.

Thời Trang Ngày Ấy.

( Một thời để nhớ và để quên )

Tôi chỉ còn nhớ các kiểu thời trang của các bậc cha chú hay mẹ , các cô và dì thời thập niên 60 qua những hình ảnh mà thôi , vì lúc đó tôi cũng còn nhỏ lắm. Ngày ấy thời trang thật cổ kính với tà áo dài cao cổ và hai tà áo dài phủ xuống ngang quá đầu gối. Phần eo áo được thít chặt hai bên hông .Về sau khoảng năm 63 thì tà áo dài mới được cách tân một chút là không còn cổ cao mà được khoét sâu hơn một chút xuống phần ngực. Theo mốt của bà cố vấn Lệ Xuân. Tóc thì các bà cổ điển thì vẫn để dài ngang quá lưng. Còn các bà tân thời thì đủ kiểu từ mái tóc bồng của nữ diễn viên Catherine Deneuve , Brigit Bardo hay các nữ ca sỹ Sylvie Vartan ,Francois Hardy.

Vui lòng bấm vào hình để xem:

Bác Phạm Duy có viết một câu trong bài Quán Bên Đường như sau : À a a nhớ,nhớ em còn mái tóc “bánh bèo” ..Cho đến tận bây giờ tôi vẫn chưa hình dung ra mái tóc “bánh bèo” của các Mẹ các Chị ngày xưa ra sao nữa. Ngoài áo dài ra còn có các loại jupe dành cho các chị đi làm ở các sở Mỹ hay các hãng ,công ty của người Việt. Dù sao thì đó cũng là thời trang kín đáo của các quý bà quý cô vào thập niên 60. Sang thập niên 70 , chiếc áo dài được phong phú hơn với kiểu gọi áo dài Raglan . Có hàng nút đính ngay giữa thân áo và hai tà áo ngắn hơn kiểu cũ. Ngày đó có tiệm may áo dài rất nổi tiếng ở Sài Gòn. Đó là tiệm may Thiết Lập nằm trên đường Pasteur.

>>Xem thêm:

 

Còn quý ông thì đơn giản hơn với mái tóc uốn bồng lên phía trước giống như cái máy sấy tóc của quý bà !. Có ông điệu đàng hơn thì để đầu theo kiểu ca sỹ nổi danh Elvis Fresley. Còn quần áo thì đơn điệu hơn với áo chemise rộng ,hay áo thun lóng lánh kim tuyến . Quần thì phồng lên phía phần đùi hay hơi bó sát đùi một chút , càng đi xuống càng bó sát với ống quần nhỏ. Chẵng hiểu ngày ấy cha chú mỗi lần cởi ra có cực không ta ? . Với hai ống quần nhỏ xíu xiu kia mỗi lần cởi ra chắc cũng khó khăn chứ chẳng chơi. Giầy thì là giầy da trơn láng màu đen hay nổi hơn nữa thì chơi màu trắng ,bó sát lấy đôi chân và nhọn hoắt phía mũi giầy . Mỗi lần thấy bố tôi xỏ đôi giầy cực lắm dù có dây cột đàng hoàng. Phải có một cái miếng đồi mồi trơn nho nhỏ, mà mỗi lần muốn xỏ vào thì để nó ra sau gót chân và cứ thế ấn chân nhè nhẹ vào đôi giầy thì mới xỏ được.

Rồi tới thập niên 70 thì mọi chuyện ăn mặc thời trang của quý bà quý ông và các quý choai choai như tuổi của tôi thì thay đổi đến chóng mặt. Thường thì thời trang của các thanh niên nam nữ Sài Gòn thời bấy giờ đều lấy theo kiểu mẫu của thời trang Mỹ , nhất là thời trang thanh lịch của Pháp qua các tạp chí Mademoiselle Arge Tendré , Elle hay các tạp chí nhạc trẻ như Salut Les Copains.. Nhất là từ khi xem các hình ảnh từ buổi đại hội nhạc trẻ Woodstock 1968 kéo dài 3 ngày ở Mỹ. Thì tuổi trẻ ở Sài Gòn bắt đầu để tóc dài thòng tới vai đối với nam , còn nữ thì có mốt tóc cắt ngang trán theo kiểu ca sỹ Stone , mà hồi đó hay gọi là cắt tóc kiểu xì – tôn. Về sau hình như vào năm 71,72 gì đó thì có thêm kiểu tóc ngắn giống đàn ông con trai , nên còn gọi là kiểu Demi Garcon ( nửa con trai ). Hoặc kiểu tóc xõa và uốn lượn dài xuống vai như kiểu của nữ ca sỹ Carol King. Hay như của chị…Cathy Huệ. Đó là nữ.

Còn các ông thì chỉ trừ mấy ông trong các ban nhạc là được phép để dài hay các anh sinh viên . Còn ngoài ra các ông học sinh hay thanh niên vô công rỗi nghề thì không được phép . Mà chỉ được phép để kiểu …húi cua 3 phân ! Bởi vì ông nào tới tuổi đi lính là chắc chắn có cái đầu ngắn húi cua ngay khi vừa mới nhập trại. Còn mấy ông học sinh thì đố mà dám. Nhưng vào những năm 74,75 thì các ông cũng được phép để dài nhưng cũng dài vừa phải thôi , luôn luôn là phải thấy hai cái tai thì mới được chấp nhận. Nên ngày ấy có lúc tụi tôi phải vén tóc hai bên tai lên cho dễ thấy và gọn bớt.

Còn quần áo thì thôi đủ kiểu , các chị các cô các dì thì khỏi nói . Bên Mỹ bên Pháp có kiểu quần áo gì là các “mợ” ở Sài Gòn có cái đó liền. Như những chiếc áo không cổ dài tay và không có túi , với hoa văn chạy trên quần áo giống như dân Hippy bên Mỹ hay quần ống rộng kiểu Patte ( hơi bó sát đùi và loe dần xuống dưới chân) , Cigar Patte ( từ trên xuống dưới hơi phẳng trông như điếu cigar )của Pháp. Thời trang này nam nữ mặc giống nhau , nhưng ở các “mợ” vì thân hình 3 vòng đẫy đà và mũm mĩm nên mặc đẹp hơn ,gợi cảm hơn mấy “cậu” nhiều. Thời ấy đa số mấy “cậu” không hiểu ăn uống ra sao mà đa số ốm nhom ốm nhách. Mặc cái quần bó sát và ống lại rộng nhìn vào thấy “thảm” quá . Đã vậy lại còn mặc áo chemise bó sát người với hai lằn chỉ sau lưng dọc theo hai bên sườn . Nhưng đã là dân chơi thì sợ gì mưa rơi.

Áo chemise nam thì lúc có cầu vai , và có hai túi trên ngực. Quần thì có khi có túi sau và có thêm cái nắp đậy, có khi túi quần nằm xeo xéo giống như túi quần jean. Về sau này có model mặc quần cigar patte với hai ống quần được may gấp ra bên ngoài một gấu quần nổi. Quần này nam nữ đều mặc giống nhau vào cuối năm 74. Tôi còn nhớ một kỷ niệm về ông anh. Cuối năm 74 ông có bồ và đã được hai gia đình chấp thuận sẽ làm đám cưới sau khi ông tốt nghiệp trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt ra. Ông đi may một bộ đồ thật model vừa mới ra lò . Đó là cái áo chemise ca rô màu xanh biển bằng loại vải Cheviot ( loại vải này có pha thêm sợi Nylon mặc rất mát do Việt Nam vừa mới sản xuất và được giới trẻ rất ủng hô. Cái quần cigar patte màu đen với hai gấu quần may nổi ra ngoài ,có hai cái túi sau và có “nắp đậy” đàng hoàng. Ông sắm luôn đôi giày da cũng vừa mới là model mới nhất,nó giống đôi chabo nhưng mũi giày gồ lên như mõm con chó Bull của Mỹ vậy.

Ông ưng ý với bộ đồ vía thật thời trang này của ông lắm. Nên ông mới chỉ mặc một lần đi chơi với người yêu của ông vào cái Tết 75 xong là ông khăn gói lên đường vào trường Võ Bị. Quần áo của tôi thì cũng nhiều ,nhưng hôm bữa tình cờ mở tủ quần áo của ông anh và khám phá ra ông anh “điệu hạnh” của mình có một bộ đồ model mới vừa ra lò mà tôi cũng rất thích. Cùng với đôi giày mới tinh ông xếp gọn gàng phía dưới tủ. Một bữa tôi có hẹn với cô bạn gái cùng đám bạn tính rủ nhau ra Sài Gòn đi dạo phố ngày Thứ Bảy cho thỏa thích. Tôi bèn mượn tạm của ông anh bộ đồ vía này để giựt le với đám bạn bè. Buổi đi chơi thật vui và trọn vẹn nếu chiều Thứ Bảy không đổ cơn mưa thật lớn. Tụi tôi ướt như chuột lột và sau đó đành tan hàng .

Về nhà tôi ngâm bộ đồ ướt và tính giặt sạch sẽ rồi ủi thẳng thớm để trả cho ông anh . Ai dè chưa kịp giặt thì ổng ở đâu lù lù về phép . Chuyện này quá bất ngờ mà tôi xui xẻo không ngờ tới. Nhìn bộ quần áo ngâm trong chậu là ông anh đã hiểu ra thằng em cũng điệu hạnh và xí xọn của mình đã làm gì với nó. Quay qua nhìn đôi giày mới tinh ướt sũng nước đang phơi ở góc phòng là ông lắc đầu ngao ngán. Nhìn mặt ông hình sự lắm ,ông kêu tôi lại và ký cho hai cái lên đầu rồi vò đầu bức tóc lẩm bẩm : Mai Chúa Nhật tao lấy đâu ra bộ quần áo đẹp để đi với người yêu tao hở mi?. Thấy tình hình có vẻ căng thẳng quá nên tôi len lén chuồn lên phòng cho khỏe. Hú vía !.

Đó là nói về quần áo . Còn nói về giầy dép thì ôi thôi đủ kiểu. Vào năm 70 khi cái mốt mặc mini jupe mới ra lò được các cô các dì các chị hưởng ứng nồng nhiệt. Cái jupe ngắn cũn cỡn táo bạo này chỉ dài tới ngang đùi . Đã một thời làm cho các bác các chú các anh ngẩn ngơ trông theo , và suýt đụng đít xe đằng trước hay cột đèn trước mặt vì cứ ngoái nhìn cô kia mặc Mini Jupe đi xe Honda vừa mới chạy ngang qua. Bộ đồ sexy làm quý ông lóa mắt một thời này mà đi guốc cao gót nhọn hoắt hay đôi giày chabo sau này thì hết sẩy con bà bẩy. Nói tới cái guốc cao gót thì ông nào ông nấy rùng mình , lỡ làm mấy “mợ” nổi giận tặng cho một cái gót nhọn hoắt lên đầu là đi nhà thương liền . Sợ lắm !. Cuối năm 74 khi cái đôi giầy chabo dành cho phái nữ mới ra đời với đủ màu sắc vào có cái gót cao 10 phân được các “mợ” đón chào nồng nhiệt. Sau đó là các đôi chabo của quý ông cũng ra đời ,nhưng không lòe loẹt như các mợ và chỉ có hai màu đen và màu vàng da bò,. Dĩ nhiên là gót giầy cũng chỉ cao 0,5 phân thôi vì phần đông các quý ông cao ráo chứ không thấp bé!.

Cuối năm 74 có một mốt quần áo mới ra lò và cũng được giới trẻ nam nữ đón nhận. Đó là chiếc áo không cổ ,dài tay và có xẻ hai bên sườn được may bằng vải sô như vải mùng. Nó rất nhẹ và mặc mát mà lại đẹp nữa. Chỉ có một màu trắng duy nhất. Mặc nó với cái quần cigar patte may bằng vải jean thì tuyệt vời. Không hiểu sao trước 75 giới trẻ lại không chuộng quần jean cho lắm . Hay là nghĩ rằng loại quần jean này chỉ dành cho giới chăn bò bên Texas ở nước Mỹ nên không thích chăng?. Đó là model cuối cùng trước khi Sài Gòn bị đứt phim vào ngày 30-4-75.

 

Có thể bạn sẽ thích
Loading...